Lương Chiên

Lương Chiên (tiếng Trung: 梁鱣; bính âm: Liang Shan; 522 TCN/512 TCN - 440 TCN), hay Lương Lý (tiếng Trung: 梁鯉; bính âm: Liang Li)[1], tự Thúc Ngư (叔魚)[2], tôn xưng Lương Tử (梁子) người nước Tề thời Xuân thu, là một trong thất thập nhị hiền của Nho giáo.

Cuộc đời

Lương Chiên kém Khổng Tử 29 tuổi.[3] Vương Túc lại cho rằng Lương Chiên kém Khổng Tử 39 tuổi, theo học Khổng Tử vào thời Tề Cảnh công.[2]. Năm 72, thời Hán Minh Đế, Lương Chiên được phối thờ trong Khổng miếu.

Tham khảo

Chú thích

  1. ^ Bùi Nhân, Sử ký tập giải.
  2. ^ a b Vương Túc, Khổng Tử gia ngữ, quyển 9.
  3. ^ Tư Mã Thiên, Sử ký, Trọng Ni đệ tử liệt truyện.
  • x
  • t
  • s
Khổng Môn Thập triết
Đức hạnh
Ngôn ngữ
Chính sự
Văn học
Thất thập nhị hiền
Môn đệ khác
  • Tần Nhiễm (zh)
  • Tiêu Đan (zh)
  • Nhan Hà
  • Cầm Lao (zh)
  • Trần Cương (zh)
  • Huyện Đản (zh)
  • Lâm Phóng
  • Cừ Bá Ngọc (zh)
  • Mục Bì (zh)
  • Tả Khâu Minh
  • Trọng Tôn Hà Kỵ (zh)
  • Tử Phụ Hà (zh)
  • Bá Ngư (zh)
Bài viết này vẫn còn sơ khai. Bạn có thể giúp Wikipedia mở rộng nội dung để bài được hoàn chỉnh hơn.
  • x
  • t
  • s